The Soda Pop
Wap đọc truyện hay
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Cho đến một ngày, anh hỏi cha cô rằng: “Cô ấy đã có bạn trai rồi sao?”
Cha cô trả lời rất kiên định: “Không có.”
Anh đã cười, cười rất vui vẻ, giống như là mỗi tình đầu của một cậu bé mới lớn, anh nói: “Hai tuần sau tổ chức lễ đính hôn.”
Sau đó cha cô cúi đầu rời đi.
Anh xoay người nói với cha mình: “Cha à, nếu như tương lai con có kết hôn, vợ con chỉ có thể là cô bé này. Cha cô ấy cũng chính là cha con. Nếu cha có ý định giúp ông ấy một chút đi, nhưng nếu không muốn con cũng tự có biện pháp để giúp.”
Cha anh nhìn thẳng anh một hổi lâu, bất đắc dĩ thở dài một hơi, mới nhje nhàng gật đầu.
Cho nên không có ai biết rằng trong hội trường ngày đính hôn của mình, anh nhìn thấy một công chúa mặc váy thiên sứ màu trắng, trong lòng anh đã cao hứng hết biết. Dĩ nhiên cũng không có ai biết rằng, khi thấy cô đối mặt với một người đàn ông khác đến nỗi thất hồn lạc phách, trong lòng anh rất đau. Nhưng anh không hề hối hận, sẽ không để ý, anh nguyện ý chờ, chờ đợi cô từ từ quên đi người đàn ông kia, chờ đợi cô yêu anh.
Nhưng anh thế nào cũng không nghĩ tới là cô đã dùng cách thức tự sát để buộc anh buông tay. Khi thấy cô nằm trong vũng máu, anh cảm tượng như máu của mình cũng đã từ từ chảy ra ngoài hết, và từ sâu trong đày lòng anh dâng lên một sử hoảng loạng làm cho anh lạnh đến phút run.
Do đó lúc cô hôn mê, anh tuyên bố hủy bỏ hôn ước, đồng thời hứa rằng ba cô sẽ không có việc gì, song cha mẹ anh nuốt không trôi nỗi uất hận này, ba anh đã cách chức ba cô, tịch thu tất cả tài sản của gia đình.
Không lâu sau khi cô thanh tỉnh lại, anh đã đi tìm cha cô, cho ông ấy một khoản tiền rất lớn, yêu cầu họ đưa cô ra nước ngoài giải sầu, số tiền còn dư lại đầy đủ cho cha mẹ cô dưỡng lão.
Cô rời nước mấy năm trước, anh cũng không có ý định chờ cô, anh cũng có kết giao bạn gái, tuy nhiên không mối tình nào duy trì được mấy tháng. Một năm trước, anh được biết rằng cô đã về nước, trong nháy mắt đáy lòng nảy lên niềm vui, lúc đó anh mới thấy rõ được lòng mình.
Hóa ra là anh đã yêu cô bé thiên sứ có đôi mắt trong trẻo kia, đã yêu đến mức sâu sắc, ăn sâu vào máu thịt của anh.
Nhưng anh lại cũng không nghĩ tới rằng, cô lại lựa chọn làm tình nhân của một người đàn ông ở nơi khác. Cô không có về nhà, cũng không có tìm việc làm, cứ như vậy an an tĩnh tĩnh cho người ta bao nuôi.
Trong một khắc anh đã không biết phải hình dung tâm tình của mình như thế nào: tức giận, oán hận, hối hận,… tất cả đủ loại hỗn trộn trong anh cơ hồ đến mức làm anh nổi điên. Rất nhiều lần anh lái xe đến biệt thự của bọn họ, dừng xe bên ngoài, nhìn lên phòng ngủ của cô, có hôm nhìn cả đêm.
Việc anh biết Tử Yên Nhi thực sự chỉ là do tình cờ. Chẳng qua là trong lúc tình cờ anh nghe thấy cô bé được bạn bè gọi là “Yên Nhi”. Anh trở về, lại thấy cô gái đó có đôi mắt to, tương tự cô, cho nên anh lần này dùng Yên Nhi này thay thế cho Yên nhi kia để chữa vết thương lòng cho mình.
Lăng Khiên ở ngoài sân thượng chìm đắm vào sâu trong kí ức của mình, trong khi trong phòng Đồng Yên là ngây dại ra, nhìn thẳng về phía trước, không có bất kì động tĩnh gì, đôi mắt cô tràn đầy ưu thương.
Theo một tiếng thở dài, Lăng Khiên vứt tàn thuốc đi, đi tới ngồi bên cạnh cô, do dự một chút đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm lấy cô, cằm đặt lên đỉnh đầu cô, cảm nhận được người cô run run, mới mở miệng nói: “Đừng sợ, ngoan ngoãn một chút ở bên cạnh anh, ta sẽ không bao giờ để em chịu bất kì tổn thương nào nữa.”
Đồng Yên ngửa đầu nhìn anh, trong mắt chớp động lên lệ quang: “Tại sao anh lại muốn như vậy? Tại sao nhất định phải ép tôi? Tôi không yêu anh, thật sự không thể sống cùng một chỗ với anh được.”
Anh đột nhiên nắm chặt lấy tay cô, quay đầu nhìn nhàng thở ra một hơi, sau đó mới buông cô ra, tựa người vào ghế sopha nhàn nhạt nhìn cô: “Đồng Yên. Anh biết em điên rồi, đủ bường bỉnh. Nhưng nếu ban đầu anh không giúp cha em được bình yên, bây giờ có lẽ cha em đang ngồi trong tù rồi. Em có thể không để ý đến sinh tử của mình, nhưng cũng có thể không để ý đến bọn họ sao?”
Thân thể Đồng Yên hung hăng run lên một cái, từ từ cúi đầu, hai tay ôm lấy chan càng dùng sức hơn, thân thể gầy yếu không ngừng lay động.
Một lúc lâu sau, cô từ từ ngẩng mặt lên, sự bối rối và yếu ớt trong mắt đã hoàn toàn biến mất, nhìn anh mặt không chút thay đổi hỏi: “Anh muốn cái gì? Thân thể tôi? Người của tôi? Muốn bao nhiều lâu? Một tháng hay hai tháng, hay là đến khi nào anh chán mới buông tha cho tôi?”
Anh nặng nề nhắm mắt lại, cắn chặt hai hàm răng, sắc mặt tái nhợt, hai tay ôm lấy trán, cố gắng kiềm chế tức giận, cố gắng tĩnh tâm lại. Thật lâu anh mới mở mắt ra, nhìn về phía cô ánh mắt có u buồn nhàn mạt, trầm thấp miệng: “Đi thôi. Anh đưa em tới bệnh viện.”
Đồng Yên kéo tay anh, kiện định nhìn anh nói: “Cho tôi một kì hạn đi.”
Lăng Khiên vẻ mặt đạm mạc nhìn cô, đáy mắt hiện lên ngọn lửa tức giận, nheo nheo mí mắt, từ từ mở miệng: “Đến khi anh tìm được một con mồi mới thì thôi.”
Đến khi em quên được Tiếu Diệc Trần, đến khi anh không còn yêu em nữa thì thôi. Nhưng câu này anh lại không dám nói, bởi vì anh không muốn cô biết rằng anh yêu cô. Như vậy chỉ làm cho cô ngu dốt, luôn tìm cách thoát khỏi anh mà thôi.
Hết chương 7.

...............................................................
bạn đang đọc truyện tại topkute.net chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Chương 8: Hợp đồng bạn gái

Editor: VitaminB2

Lăng Khiên vẻ mặt đạm mạc nhìn cô, đáy mắt hiện lên ngọn lửa tức giận, nheo nheo mí mắt, từ từ mở miệng: “Đến khi anh tìm được một con mồi mới thì thôi.”
Đến khi em quên được Tiếu Diệc Trần, đến khi anh không còn yêu em nữa thì thôi. Nhưng câu này anh lại không dám nói, bởi vì anh không muốn cô biết rằng anh yêu cô. Như vậy chỉ làm cho cô ngu dốt, luôn tìm cách thoát khỏi anh mà thôi.

Đồng Yên nhìn anh, ánh mắt ảm đạm, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu. Một lát sau mở miệng lần nữa: “Lăng Khiên. Anh làm như vậy chỉ vì trả thù tôi hồi đó vũ nhục anh đúng không?”

Lăng Khiên quay đầu nhìn cô, ánh mắt thâm thúy gợn sóng sợ hãi: “Nếu không phải?”

Đồng Yên thoải mái cười yếu ớt, lắc đầu: “Không có? Như vậy là tốt rồi.”

Lăng Khiên quay đầu đi, nhìn thoáng qua cửa sổ, buông thõng mí mắt, từ từ khom lưng xuống nhẹ nhàng bế cô lên, đi qua tủ giày mới khàn khàn mở miệng: “Em cất chìa khóa nhà đi.”

Đồng Yên ngoan ngoãn giật đầu cất chìa khóa vào trong túi áo.

“Ôm lấy cô anh.” Trước lúc vào thang máy, mặt anh không chút thay đổi nói.

Đồng Yên cúi đầu đấu tranh trong chốc láy, nhẹ nhàng vòng tay lên ôm lấy cổ anh, không có thấy ánh mắt của anh trên đỉnh đầu cô nhu hòa đi rất nhiều.

Đến bệnh viện, Lăng Khiên đem cô đến phòng làm việc của bác sỹ rồi đi ra ngoài. Bác sỹ giúp cô bôi thuốc, thay băng gạt đổi thành hai lớp băng mỏng, điểm mũi chân miễn cưỡng có thể đi được.

Nhưng mà lúc đi ra cửa cô không có đi giày mà ~_________~.

Cô ngại ngùng nhìn bác sỹ ở đối diện, cười cười, nói thật nhỏ: “Bạn tôi anh ấy có chút việc bận, tôi có thể ở chỗ này cho anh ấy một lát được không?”

Bác sỹ là một người trung niên đã hơn bốn mươi tuổi, tốt bụng hướng cô cười cười, sau đó đứng lên nói: “Đúng lúc tôi vừa muốn đi kiểm tra bệnh nhân. Cô ngồi nghỉ ở đây nhé.” ...
Cảm nhận về bài viết
↑↑ Cùng chuyên mục
» Trái Đất Tròn Và Ngày Gặp Lại Không Nước Mắt
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Yêu Đi Để Còn Chia Tay Full
» Hoàng Hậu Lọ Lem Full
» Thằng Người Gỗ Full
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Yêu Phải Cô Nàng Bán Thân Full
» Yêu Đi Để Còn Chia Tay Full
» Truyện Teen - Phải Lấy Người Như Anh
» Truyện Teen - Lớp Học Siêu Quậy
» Truyện Teen - Chỉ Cần Cái Gật Đầu
12345»
Tags:
Kho ứng dụng Android,Tải game haywap tải game
U-ONC-STAT
Xoá Quảng Cáo