_Ủa sao zậy? _Nó mếu máo nhìn Phi, nhưng nhỏ chẳng thèm để ý đến nó mà cứ tiếp tục dọn dẹp.
_Hông đi thì thui!! Hứ, tui đi tìm Phong_Nó lè lưỡi và chạy ra khỏi phòng.
Tìm dáo giác khắp trong nhà nó chẳng thấy bóng dáng Phong đâu hết. Chán nãn nó ra vườn thì thấy Phong đang đứng đó.
_Áh, cậu đây rùi ^^_Nó cười, rồi khoác tay Phong. Phong giật mình nhìn nó rồi cũng làm lơ ( Tức, tức không chịu được vì bị nó làm cho hớ )
__Hưm, cả cậu cũng vậy nữa. tôi làm gì đắc tội đến 2 người sao!!!_Nó tức giận và quay mặt đi luôn. _Đã thế ta sẽ đi chơi 1 mình, chẳng cần đến 2 ngươi đâu_ Nó dậm chân và hầm hựcđi lên phòng.
Lựa một bộ đồ thật là “cute”, nó ngắm nghía mình trước gương và chải lại mớ tóc mai, cột một cái nơ nhỏ trên đầu rồi mĩm cười.
Bước từng bước dài trên con đường vắng. Bây giờ đã chạng vạng, chỉ còn sót lại vài vạt nắng nhẹ dịu, khẽ lướt qua trên gương mặt của nó. Khiến cho ai cũng phải ngước nhìn khi nó đi ngang qua. Nhưng dường như chẳng chú ý đến những ánh mắt đó. Nó cứ vô tư bước đi và miệng thì lẫm nhẫm bài hát “Love Paradise”.
Đang đi, bỗng nó dừng chân và ngước mắt lên, nhưng tia nắng dịu hắt vào mắt làm cho nó phải nheo mặt lại. Trên tấm bảng to tông màu vàng nhạt đề chữ : “Tiệm Kem Ốc Quế”. Chẳng chần chừ nó bước nhanh vào quán rồi chọn một cái bàn có thể nhìn ra phía ngoài đường.
Đưa đôi mắt ra nhìn cảnh vật phía bên ngoài cửa kính. Gương mặt nó thoáng chút buồn. Nó nhớ… nhớ những kỉ niệm của nó và Bảo 2 năm trước. 2 năm trước, nó và Bảo cũng đã từng đi ăn kem ốc quế, cũng vào một buổi tối trời thu như bây giờ… Đang mãi suy nghĩ, nó chẳng để ý đến người phục vụ đang gọi mình.
_Cô…àh, em cần gì?_Anh phục vụ bàn đó thoáng ngạc nhiên trước nó, một con nhóc vô cùng xinh đẹp và dễ thương.
_Àh,… cho em một kem ốc quế_Nó quay lại và mĩm cười.
_Ơ… ừm, kem ốc quế của em sẽ có ngay đây_Anh phục vụ đó thoáng đỏ mặt rồi quay lưng đi ngay.
Một lúc sau người phục vụ đó quay lại và nhẹ nhàng đặt lên bàn một ly kem ốc quế “không bình thường” ( vì nó quá to ^^ hehe ý gì đây??? ). Nhẹ nhàng nói.
_Của em đây
_Vâng, cảm ơn_Nó đón lấy ly kem.
Nó ngồi đó, từ từ thưởng thức cái hương vị khó quên này. Một giọt nước mắt nhẹ lăn dài trên gương mặt, nó vội quệt đi. Gượng mặt buồn…..
~~~~~~~~~.~~~~~~~~~
Đang đi lang thang trên con đường vắng. Lúc này trời đã tối và dường như trên đường thỉnh thoảng chỉ có một chiếc xe chạy qua. Bóng dáng Kì in hằn trên nền xi-măng lạnh nhờ ánh đèn đường thấp thoáng. Hắn đang mãi suy nghĩ về việc mà Minh nói lúc nãy. Hắn thực sự không biết mình làm như thế là đúng hay sai nữa… Trong lòng có chút đau xót khi nhớ lại nụ cười của nó 2 năm trước, bây giờ hắn chẳng còn nhìn thấy cái nụ cười hồn nhiên của nó nữa…
Bất chợt hắn đứng sững người lại khi thấy cái bóng dáng nhỏ bé quen thuộc ngày nào. Thoáng ngạc nhiên, rồi cau mày, chần chừ một lục Kì cũng bước đến và đẩy cánh cửa rồi bước vào trong.
Chọn một chiếc bàn cách nó không xa, Kì ngồi xuống rồi gọi một ly kem ốc quế. Mãi nhìn nó mà chẳng hề hay biết ly kem của mình đã tan chảy hết rồi.
_Anh ơi!!!_Nó chùi mép rồi ngó ngác tìm người phục vụ và tính tiền. Người phục vụ ban nãy nhanh chân bước đến_Cho em tính tiền.
_Ưm… của em là 150.000 ngàn_Người phục vụ đó lật hóa đơn ra rồi nói.
Nó sờ vào túi và giật bắn người (Nó mặc váy màh, làm gì có cái túi nào >”< ), lục lọi khắp người. Nó nuốt nước bọt rồi nói.
_Anh àh, em… quên mang theo tiền rồi_Nó cười ngượng, thầm nghĩ _ “Sao lại quên mang theo tiền chứ, cả điện thoại, giấy tờ… cũng không mang”
==========End chap 38==========
Chap 39:
… Smile or Cry??
_Ưm… em làm thế thì khó cho anh quá_Anh ohuc5 vụ đó gãi đầu rồi nghĩ _ “ Nhìn xinh mà lại đi ăn quỵt sao >?<”
_Tiền đây_Kì hiểu được vấn đề rồi đứng dậy và đưa cho người phục vụ đó một tờ 500.000k_Chúng tôi đi được chứ?_Kì hỏi trước sự ngỡ ngàng của người phục vụ đó và nó.
_Vâ-vâng_Người phục vụ đó đang còn đơ người trước hành động của hắn.
Xong chẳng để nó nói lời nào mà hắn cầm tay nó rồi kéo ra khỏi quán. Cứ đi như vậy trong sự im lặng. Bỗng hắn dừng lại làm nó dúi người vào lưng hắn. Quay lại, nhìn nó rồi Kì nói.
_Đi ăn kem, không mang theo tiền?_Hắn nhăn mặt khó chịu. Chẳng biết tại sao hắn lại hành động như thế nữa. Hắn chỉ nghĩ có một điều thôi_ “ Nó xinh đẹp như thế, mà không có tiền thì chuyện gì sẽ xảy ra nếu hắn không ở đó?”
_Ư…ưm…_Nó cúi gầm mặt xuống, ngạc nhiên khi hắn ở đó. Bối rối khi hắn nắm tay kéo ra khỏi quán. Ngượng ngùng khi phải đối diện với hắn lúc này.
_Hừm, tôi sẽ chẳng cho không cô số tiền đó đâu_Hắn gầm gừ dí sát mặt vào mặt nó.
_Ưm… tôi sẽ trả lại anh khi về nhà_Nó lùi lại phía sau rồi nói giọng có chút rụt rè.
_Tiền? trả lại sao? Tôi không cần_Hắn nhếch mép cười rồi nói.
_Vậy anh muốn gì?_Nó có phần cáu gắt vì hành động quá đáng của hắn lúc này.
Dường như chỉ chờ câu nói này của nó. Hắn bất ngờ lấy tay dữ chặ mày nó rồi hôn nó. Nụ hôn có chút cường bạo, nhưng lại ngọt ngào. Nó giật bắn người trước hành động của hắn. Xong cũng nhẹ nhàng ôm lấy vai hắn rồi hôn đáp trả. Chẳng biết tại sao? Nó chỉ muốn níu kéo cái cảm giác này, cảm giác đã mất 2 năm trước. Ngạc nhiên trước hành động của nó, hắn cũng khẽ mĩm cười.
Bóng 2 người hắt xuống nền đường. Không còn cái cảm giác cô đơn hiu quạnh lúc này nữa mà tràn đầy hạnh phúc. Trong cái cảnh lãng mạng này, bỗng cái bụng nó biểu tình.
_Ọt ọt…_Bụng nó kêu lên. Hắn không hôn nó nữa, nhíu mày nhìn nó. Nó bây giờ chỉ muốn kiếm một cái lỗ rồi chui xuống đó cho xong.
_Cô, chưa ăn gì sao?_Hắn nhíu mày nhìn nó.
_Ưm, đâu có tôi ăn rồi chứ?_Nó cười ngượng và nói.
_Àh, phải phải, cô đã ăn một ly kem ốc quế “đặc biệt”_Hắn nói có phần khó chịu và cũng có phần chế giễu.
_Hưm_Nó chu mỏ lên rồi quay mặt đi.
Hắn phì cười trước cái tính trẻ con của nó, thiệt là bó tay. Nắm lấy tay nó rồi lại kéo đi như lúc nãy.
_Này, anh kéo tôi đi đâu???_Nó hỏi
_Đi ăn, cô ngốc_Hắn nói ngắn gọn mà đầy hàm ý. Nhưng nó chẳng hiểu câu sau ý hắn muốn nói là gì.???
Tại một quán ăn “ven đường” ~~~~~~
_Cho cháu 1 phần thịt nướng đi!!_Kì kéo một chiếc ghế và ngồi xuống, quay lại nói với bà bán hàng.
_Vâng, cậu chờ chút sẽ có ngay_Bà cụ nói rồi nhìn nó và hắn mĩm cười.
Bà cụ tính bưng đĩa thịt nướng ra thì Kì nhanh chân đứng dậy rồi đỡ lấy đĩa và nói với bà cụ.
_Bà để cháu làm cho_Rồi hắn mĩm cười, nó ngạc nhiên trước hành động của hắn. Ngơ người một lúc rồi nghiêng đầu nói.
_Anh tốt quá_Nó nói rồi bắt đầu ăn.
_Cô nhiều chuyện quá, lo ăn đi!!!_Kì nhăn mặt, đổi thái độ và cáu.
_Hứ!!! Tui chỉ muốn khen anh thui mà_Nó chu mỏ lên và nói. Kì cốc đầu nó rồi gắt.
_Ănnhanh đi!!!_Hắn nói rồi gắp miếng thịt nướng và đút cho nó. Nó thoáng ngạc nhiên nhưng cũng há miệng ra, hắn liền đưa miếng thịt vào miệng mình rồi cười khoái trá.
_Anh lừa tui àh!!!_Nó tức giận và càng tức hơn khi hắn càng ngày càng cười to hơn.
Bà cụ đứng đó nhìn 2 đứa nó rồi cũng mĩm cười, nhìn 2 đứa giống như tình nhân của nhau áh ^^.
...