The Soda Pop
Wap đọc truyện hay
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)


Một thế lực đen tối nào đó đã thả bom mù để bắt cóc con người nhỏ bé, ngoài bộ óc để trồng rau thơm, tăng tỉ lệ nông nghiệp cho nước nhà ra thì không còn gì khác ư? Không, có lẽ dạo này cô xem phim hành động quá nhiều rồi.

Đường Thi nhẹ nhàng bước vào. Cái nhà tắm này thật là cao cấp quá đi, giữ hơi nước cứ phải gọi là khiến cho người ta chết ngột trong đó thì mới chịu được. Trong làn hơi nước chưa tan biến ấy, lối đi sao mà mịt mờ. Bỗng bàn tay cô bị kéo giật về một phía. Như muốn giúp cô tìm ra lối thoát.

"ùm".
Ngoài nước văng tung tóe vào mắt vào miệng, rồi nhanh chóng ngấm vào váy ngủ ra thì chẳng còn gì. Khi mà mắt đã quen với nơi đây rồi, cái cô thấy được nữa chính là vẻ mặt đắc ý của Quang anh. Anh ta giám kéo cô vào bồn tắm.

Đường Thi định nhổm người lên thì lại bị anh ta ấn xuống. Hơi thở gấp gáp của anh phả vào người cô. Thành ra đã nóng nay càng nóng hơn, chỉ muốn trút bỏ bộ váy ngủ ra ngoài. Đường Thi quát lớn:

- Đỡ em dậy! Ướt hết rồi.

Quang anh vừa cười vừa giữ chặt người cô lại. Tay anh như gọng kìm khóa mọi đường trốn thoát của cô:
- Chẳng phải em bảo muốn "chiến" hay sao? Có giỏi thì thoát đi.

Đường Thi vùng vẫy, sau một hồi, chiếc váy ngủ của cô đã bết dính cả vào người tạo lên những đường cong tuyệt mĩ. Đúng là sản phẩm chất lượng cao của tạo hóa! Cô đưa tay tát tới tấp vào người Quang anh khiến da thịt anh trong phút chốc đã đỏ ửng lên.

- Em nói lại lần cuối. Còn đùa nữa là anh chết chắc đó.

Quang anh cười cười rồi buông người cô ra. Anh không đỡ cô dậy, chỉ nhởn nhơ ngắm nhìn con mồi đang khổ sở sau một hồi vùng vẫy.

Đường Thi mặt đỏ tía tai loạng choạng đứng dậy, đầu tóc thì bú rù như mấy nhân vật điên loạn trong vài bộ phim nào đó. Nhưng tất nhiên là trông cô lúc này còn quyến rũ hơn cả lúc bình thường. Đường Thi vơ lây chiếc khăn tắm cạnh đó cuốn lên người mình rồi nhảy bổ người về phía Quang anh. Cô dùng cánh tay kẹp đầu anh lại và ra sức dứt lấy bộ tóc cũng không kém phần long trọng của anh. Vừa thực thi hành động dã man đó, Đường Thi vừa cười lớn và nói:

- Anh dám dở trò bỉ ổi với em sao?

Quang anh chỉ biết kêu la như lợn bị chọc tiết:

- Dừng tay, em mà còn dứt nữa là chồng em hói đấy.

- Hói à? Anh hói được thì hói luôn đi.

- Em muốn bị phát hiện trược mặt bố sao?

Đường Thi lập tức buông tay, cô biết thừa vừa nãy Quang anh đủ sức để nạt lại cô. Thế mà anh không làm, lại mặc sức cho cô hành hạ. Trong lòng cô bỗng nhiên giấy lên một sự ấm áp, một sự vui mừng. Và thêm một cảm giác buồn cười nữa. Đường Thi ngồi vào mé bồn tắm, đưa tay vờn nước rồi lại té nhẹ lên người Quang Anh. Cô nheo mắt nói:

- Anh sợ bố em đến thế sao?

Quang anh trả lời theo lẽ tự nhiên:

- Phải. Sợ bố em còn hơn cả tử thần.

Đường Thi ngửa cổ cười khanh khách. Quang anh không phải là người đầu tiên sợ bố cô như vậy. Ngay đến cả cô cũng còn sợ bố cô như chuột sợ rắn cơ mà. Rồi cô nhìn Quang anh hỏi tiếp:

- Vậy anh có sợ em không?
Quang Anh liền ra sức hất nước lên người Đường Thi, rồi lại nhận lấy mấy hành động thô bạo từ phía cô. Lúc này anh mới nói:

- Đấy, em như vậy anh không sợ sao được!.

- Ý anh là em đang "bạo lực gia đình" ấy hả?

Quang Anh nẳm ngửa người ra bồn tắm. Thân thể anh đỏ ửng lên vì mấy cái đánh của Đường Thi. Từng cơ bắp rắn chắc lộ lên khiến nhiều người mơ ước. Cái này đương nhiên Đường Thi cũng nhìn chán mắt rồi:

- Bạo lực á? Còn hơn thế nữa ấy chứ. Em đang hành hạ chồng đấy.

Đường Thi nhíu đôi mày xuống rồi nói:

- Anh có là đànông không thế? Sao lại để vợ trèo đầu cưỡi cổ như vậy?

- Anh là đàn ông nên mới chịu được em đến giờ đấy! Ý anh nói là nhịn nhé.

Đường Thi vỗ vỗ mặt Quang Anh theo kiểu hài lòng. Rồi cô đứng lên toan bước ra ngoài. Trước khi đi cô không quên nhắc:

- Nhanh lên, chúng ta còn đi gặp bố.

Vậy là quan hệ song phương giữa hai người vẫn hết sức mập mờ. Chưa có tuyên bố nào mang ý hòa giải hay tiếp tục chiến tranh được đưa ra. Rốt cục thì đến bao giờ những con người xung quanh hai thái cực này mới được bình yên? Những người trong khách sạn đang không ngừng la ó vì họ. Bởi vậy mà các cụ mới có câu "trâu bò đánh nhau, ruồi muỗi chết".
Chương 21 - Đối phó với các vị tiền bối tập 1.


Quang Anh và Đường Thi tay trong tay ra sân bay đón hai vị tiền bối thuộc hàng khủng! Trời cao và trong vắt, những vệt nắng sớm trải dài trên con đường nhựa. Phố xá tấp nập, người đi kẻ lại như mắc cửi. Hai con người đứng trước sảnh của khách sạn, mỗi người nhìn một phía. Bàn tay đan chặt trông thật là lãng mạn!

Bỗng, một chiếc xe taxi đi tới, hai người lại tiếp tục cảnh tay trong tay bước xuống. Suốt quá trình đó, ai bảo họ đang giận nhau cơ chứ?

- Này! Bỏ ra - Đường thi quát lên.

Quang Anh định ngồi lên trên ghế lái phụ thì nghe thấy tiếng Đường Thi the thé như vậy. Anh nhếch môi rồi buông tay cô ra. Đúng là ghế lái phụ không thể đủ chỗ cho hai người ngồi.


Xe chạy bon bon trên đường, từng hình ảnh lùi xa dần, xa dần như một thước phim sống động và đầy màu sắc. Đường Thi chăm chú vào "bộ phim' mà mình đang theo dỗi, rồi cô lại bất chợt nhận ra: Đã lâu cô chưa về nhà rồi.

Nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, tại sao cô phải ở đây lâu như vậy nhỉ? Chỉ vì cái tên đang nhởn nhơ ngồi hàng ghế đầu hay sao? Không, nghĩ đến đây, Đường Thi lắc đầu nguầy nguậy. Cô sao có thể bị chi phối bởi đàn ông cơ chứ? Trước kia cô đâu có như vậy. Chẳng lẽ ở cùng Quang Anh nhiều, đầu cô cũng bị úng thủy giống hắn rồi hay sao?

Nếu là trước kia, khi biết hắn ngoại tình, cô sẽ tát cho tên cắm sừng cô chừng năm cái, đạp cho hắn chừng mười cái, dứt cho hắn từng 5 búi tóc gì gì đấy. Nhưng tất nhiên là chưa có chàng trai yêu quí nào có lá gan to bằng lá khoai để được cô làm cho điều ấy. Còn lần này thì sao? Lần này đã có tên giương cổ ra rồi mà cô lại không thể chém. Thật là cô còn ngắt ngứ làm gì cơ chứ? Sợ đao cùn hay sao? Hay là sợ làm đau kẻ ấy? Cô không lí giải nổi. Chỉ biết rằng, chắc chắn não mình đã bị teo mất đi một nửa.


Quang Anh cảm thấy ánh mắt đằng sau đang không ngừng chĩa về mình. Anh làm gì sai à? Không có. Là do đã đến giờ hoàng đạo để cô ta lên cơn. Mặc kệ đi.


Ra đến sân bay, ngồi chờ mất một tiếng mới thấy hai vị lão thành cách mạng, mỗi người một cái kính râm to bự chảng hùng hổ đi đến. Khi thấy Quang Anh và Đường Thi đứng thẫn thờ như bọn ngố, An Hợp liền lay tay Liêu Tuấn nói:

- Anh này, hai đứa không vui mừng khi chúng ta đến đây sao?

Liêu Tuấn quan sát vào hai con người nhỏ bé ở đằng xa. Đúng là thấy chúng không hề niềm nở với mình thật. Điều này khiến ông lo ngại. Hay là hai đứa nó bị trĩ thật? Tuy lần trước con gái ông đã đính chính. Nhưng ông nghi lắm, vớ vẩn chúng nó bị rồi thấy tự ti với đời mà phải gạt phắt cái căn bệnh ấy đi. Nghĩ thế, Liêu Tuấn vỗ vỗ vào bàn tay An Hợp, tỏ ý đồng cảm. Không ngờ bọn trẻ bây giờ lắm tài mà nhiều bệnh quá.


Thực chất là thế này.

Quang Anh và Đường Thi đã đến đây trước một tiếng, cả hai đều là những con người có sức chịu đựng không được tốt cho lắm. Hơn nữa, một người là tiểu thư, một người là công tử. Hầu như chưa bao giờ phải sống trong cảnh chờ đợi ai, cho nên khi phải đứng đợi những một tiếng như thế này đã khiến mặt họ chảy dài ra hàng kilomet....
Cảm nhận về bài viết
↑↑ Cùng chuyên mục
» Trái Đất Tròn Và Ngày Gặp Lại Không Nước Mắt
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Yêu Đi Để Còn Chia Tay Full
» Hoàng Hậu Lọ Lem Full
» Thằng Người Gỗ Full
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Chuyện Tình Đêm Mùa Hạ Full
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Dành Cho Những Trái Tim FA Full
» Đọc Truyện Teen - Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Iu Em Ful
» Đọc Truyện Teen - Ê Hót Boy Đừng Tưởng Muốn Làm Gì Thì Làm Nha!
123456»
Tags:
Kho ứng dụng Android,Tải game haywap tải game
U-ONC-STAT
Xoá Quảng Cáo