Polaroid
Wap đọc truyện hay
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

- Trời! Mày kiên nhẫn ghê nhỉ??? Nếu khó thì bỏ đi, kiếm nhỏ khác!

- Thì lâu lâu cũng phải thử nghiệm với mồi đặc biệt chứ! Haha!!! Mà con nhỏ tao kể mày bữa trước á, tưởng đâu khó dụ, ai dè, chỉ cần chat có 2 lần thì nó đồng ý đi gặp mặt ngay! Còn send một đống ảnh cho tao! Haha!

- ***! Miệng lưỡi mày dã man như thế thì đứa nào mà lọt lưới được!!!

- Sao con nhỏ này lâu thế nhỉ???? ***

Hắn ta càm ràm rồi thả điếu thuốc đã cháy gần hết xuống chân rồi lấy dép dí mạnh, tay đặt vào bàn phím gõ gõ....

Đồng thời lúc đó....tôi cũng nhận được pm từ phía Prince.....

"Chị ơi! Còn đó không vậy?"

Tôi thấy trời đất quay cuồng....

Mọi thứ đang phủ màn đen trước mắt tôi....

Những gì mà họ đang nói....

Những gì mà tôi đang nghe và đang thấy....

Không thể....

Không thể......

Tôi thấy ngực mình tức tức, cảm giác như không còn thở được. Đôi tay tê liệt. Đôi mắt tôi cứ nhìn trân trân vào màn hình máy tính, còn đôi tai tôi thì sững sờ vang lên những lời nói vừa rồi của họ....

Thế này là thế nào???? . Chẳng lẽ...tôi đang bị lừa thật sao????

Chẳng lẽ những gì nhỏ Liên nói về thế giới ảolại là thật sao???

- Sao chẳng thấy nó nói gì thế????

- ***! Con nhỏ này! Nó bảo tao chờ một chút mà bây giờ vẫn không nói năng gì! Điên thật!

Mồ hôi tôi rịn khắp trán, chảy xuống hai bên thái dương. Tôi không muốn tin...Tôi không thể tin đây là sự thật được! Prince của tôi....Prince đáng yêu của tôi không thể là tên giang hồ này được!!! Không thể được!!!!!!

Dù đang cực kì shock nhưng may thay tôi vẫn giữ được một sự bình tĩnh nhất định. Ít ra là tôi không điên tới mức sẽ nhấn nút share và up ảnh lên....Tôi run rẩy giựt phăng USB ra khổi cổng, bấm nút sign out bằng thao tác nhanh nhất có thể rồi ôm cặp chạy ra chỗ ngồi của anh chủ quầy thả vội tờ 10k. Anh ta gọi với theo để trả cho tiền còn thừa cho tôi nhưng tôi không còn nghe thấy gì nữa, bên tai tôi chỉ văng vẳng cuộc trò chuyện đáng sợ hồi nãy....

Tôi đạp xe như điên trên đường. Tôi thấy sợ...Cực kì sợ....Và còn thấy đau...Rất đau....

Tôi thả con ngựa sắt trên vỉa hè và ngồi bệt xuống gốc cây bên cạnh. Tôi không biết đây là đâu nữa. Chỉ biết là tôi đã đạp rất xa rất xa, tôi cứ có cảm giác nếu mình đạp chậm thì hai tên đó sẽ đuổi theo....Tôi sợ lắm! Chưa bao giờ tôi thấy hoảng sợ như thế này...

Và tôi khóc...gục đầu xuống gối khóc tơi tả.....

Hóa ra cái khoảng thời gian 6 tháng đó không có chút giá trị gì để xác định được một niềm tin trên cái thế giới ảo ảnh phù phiếm này....Sao mà tôi ngu thế này???? Sao mà tôi khờ thế này??? Sao mà tôi dễ tin người thế này????...Và sao mà tôi đau thế này???????????

Tôi cứ gục xuống ôm mặt và khóc. Nước mắt ướt nhòe tất cả...Nước mắt làm chua chát, xót xa thêm những kỷ niệm ngu xuẩn giữa tôi và kẻ được tôi gọi là Prince kia...Nước mắt cuốn trôi những gì gọi là niềm tin còn lại trong tôi về cái gọi là thế giới ảo....

Một bàn tay nào đó đặt trên vai tôi, tôi nấc từng tiếng một ngẩng mặt lên...Là Minh...Cũng có thể là Quang....Nhưng tôi không còn có thể phân biệt được người trước mặt tôi bây giờ là Ghim hay Gum nữa....Trong tôi lúc này mọi thứ đều đang rạn vỡ...Chỉ thấy đau...đau mà thôi!!!!!!!

Người đó cúi xuống và đẩy đầu tôi gục vào vai cậu ấy...

Nước mắt tôi vẫn chảy...

Những giọt dài....

Hóa ra....

Prince....

Minh Nhật...

Cậu em trai handsome...

Tất cả đều là giả dối...

Đều là giả dối........

Đều là giả dối...........................


"Em đi tìm hoàng tử...

Trong cổ tích xa xưa...

Bằng khát vọng mong chờ...

Nhưng toàn là ảo ảnh...."



PHẦN 2: HOÀNG TỬ KHÔNG PHẢI LÀ TÔI


Cứ ngỡ là…

Cứ tin là…

Hoàng tử là của em…

Nhưng không…

Hoàng tử là giấc mơ…

Hoàng tử là khói trắng…

Mãi mãi trong đời này…

Anh không phải là hoàng tử của em….


1/ 17 tuổi – Nó đã lớn hơn, chững chạc hơn và mạnh mẽ hơn so với cái tuổi 16 ngô nghê đã qua. 17 tuổi. Nó cũng phát hiện ra một sự thật rằng mình không phải là một đứa con gái xấu. Người ta chỉ tự thấy mình không xinh khi người ta chưa có ý định làm cho mình xinh hơn. Bây giờ nó đủ tự tin về nhan sắc của mình. Công đầu tiên có lẽ thuộc về cô chị họ mới chuyển đến ở nhà nó cách đây vài tháng…

5 tháng trước…

- Cháu chào cả nhà!

Một giọng nói vang lên khiến tất cả các thành viên trong gia đình nó đồng loạt dừng lại mọi hành động và ngẩng lên nhìn.

Trước mắt Thanh bây giờ là một cô gái rất trẻ, tóc nhuộm nâu cắt ngắn úp vào, mặt mày trang điểm cá tính, trên người mặc một chiếc áo cổ rộng màu vàng sẫm và một chiếc quần jean màu loang, chân đi đôi dày có gót cao ngất ngưởng. Nhìn chung là xinh hơn nó rất nhiều…Nhưng điều đáng chú ý hơn là trên tay cô ta có mang một chiếc va li to.

- A! May! Sao nghe ba mẹ cháu bảo tuần sau cháu mới tới? – ba nó đặt cái điều khiển ti vi xuống bàn, đứng dậy mỉm cười toe toét.

Nó và anh Thiện ngớ người ra. Trong tiềm thức của mình, nó cũng ý thức được rằng đây không phải là người lạ. Cái tên May mà ba nó vừa nhắc đến càng làm cho Thanh khẳng định hơn về điều này. Nhưng sự thật thì nó vẫn không nhớ đây là ai?

- Hì! Cháu đi chuyến bay sớm hơn dự định! – cô gái mỉm cười rạng rỡ, đúng là xinh thật!

- Mẹ nó! Sao còn ngồi ngẩn ra đấy! Không nhận ra cháu mình à? Bé May con của anh Cẩm đó!

- Ôi! Hóa ra là bé May con anh Cẩm đây sao??? Mười năm rồi còn gì! Cháu lớn quá! Cô nhìn mãi vẫn không nhận ra! – mẹ nó mắt sáng lên, vội vàng mỉm cười khi nhớ ra đứa cháu gái bên nội của mình.

Cùng lúc đó, nó với anh Thiện cũng vừa lục lọi trong kí ức để nhận ra đó là ai. Lúc 6 tuổi, nó và anh trai có một người bạn mới tên là Như May – con của bác Cẩm anh ruột ba nó. Chúng đã chơi với nhau rất thân cho đến một ngày May phải theo gia đình sang định cư tại Mỹ. 10 năm thắm thoắt trôi qua làm phai mờ những kí ức nhỏ bé của tuổi thơ, đến bây giờ khi gặp lại nhau thì đã không còn nhận ra được nhau nữa.

- Bé Thanh lớn ghê! Anh Thiện cũng đẹp trai quá cơ!

- Hơ! Chị May! Trời ạ! Em không ngờ chị lại xinh như thế!

Nó reo lên rồi chạy lại ôm chầm lấy người chị họ lâu năm, anh nó cũng cười tươi nhìn theo. Và nó càng sung sướng hơn khi từ nay có thêm một người chị trong nhà. Phải! May sẽ ở chung với gia đình nó để học Đại học tại thành phố này.

Sự có mặt của thành viên mới bắt đầu là thế………

Nhưng chẳng ai ngờ………

Điều này lại làm phát sinh những rắc rối phức tạp……….

…..............

Sáng.

- Hôm qua nhỏ May nó về nhà mấy giờ hả bà?

- Tôi cũng không biết nữa! Ngồi đợi cửa nó suốt cả đêm nhưng không thấy! Chẳng lờ mờ sáng nó mới về nhà!

- Cái con bé này! Tôi không ngờ nó hư thế!

Ba nó dằn mạnh đôi đũa xuống bàn. Nó và anh nhìn nhau thở dài. Bữa ăn sáng trở nên nặng nề. Bản thân Thanh cũng không ngờ chỉ trong vòng có mấy tháng ngắn ngủi mà cô chị họ dễ thương của nó lại trở nên sa ngã như thế…..

- Này! Thế chuyện mày với Quang sao rồi?

- Sao là sao???

- Thì không phải mày với nó chính thức thành một đôi rồi hả? Thấy chúng mày cứ xoắn xít nhau mãi!...
Cảm nhận về bài viết
↑↑ Cùng chuyên mục
» Trái Đất Tròn Và Ngày Gặp Lại Không Nước Mắt
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Yêu Đi Để Còn Chia Tay Full
» Hoàng Hậu Lọ Lem Full
» Thằng Người Gỗ Full
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Chuyện Tình Đêm Mùa Hạ Full
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Dành Cho Những Trái Tim FA Full
» Đọc Truyện Teen - Bé Lại Anh Nói Nè! Anh Iu Em Ful
» Đọc Truyện Teen - Ê Hót Boy Đừng Tưởng Muốn Làm Gì Thì Làm Nha!
123456»
Tags:
Kho ứng dụng Android,Tải game haywap tải game
U-ONC-STAT
Xoá Quảng Cáo