Ariel : Ko gì ko kịp , anh cứ nói với ai đó rồi người đó nói lại với tôi là được ròi!!!
Vic : hình như cô ko muốn gặp tôi!!
Bị nói trúng tim đen , Ariel ko biết trả lời như thế nào : tôi.....tôi.....
Vic : tôi ko biết , tôi đã làm gì mà cô ko muốn gặp tôi!!! nhưng mà......Ariel !! cô có biết ko ở trong hoàng cung này người mà tôi ko muốn làm tổn thương nhất chính là cô!!!
Ariel chết ngây ra khi nghe Vic nói câu này
Vic : ko biết tại sao? nhưng thực sự là đối với tôi cô là một người rất đặc biệt , ở cạnh cô tôi rất vui vì cô lun là một người vui vẻ , buồn hay vui gì cô đều nở nụ cười trên môi
Ariel ngạc nhiên khi nghe Vic nói với cô như vậy bãn thân cô cũng rất vui khi ở cạnh anh nhưng nghĩ đến chuyện tối qua thì cô lại sợ anh , ko còn tiếng trả lời , cô tưởng rằng Vic đã bỏ đi nên liền mở cửa nhưng ko ngờ Vic vẫn còn đứng ngay đó
Ariel : anh ....vẫn chưa đi sao? - nó rụt rè khi thấy anh
Vic cười tươi khi thấy Ariel : Tôi tính đi rồi!!
Ariel : ờ ......uhm.....anh có chuyện gì muốn nói với tôi?
Vic : àh , ngày mai là ngày tranh tài giữa các ứng cử tuyển hậu , tôi đến nói cô để cô chuẩn bị
Mắt nó A miệng nó O : Hả????
Vic : sao cô ngạc nhiên quá vậy?
Ariel : ko ko ko!!! ko có gì! - nó chối lia chối lịa
Vic : vậy tôi chúc cô may mắn nhé!! - có gì đây sao lại nó may mắn , rồi anh đặt tay lên vai nó
Nó giật mình hất tay Vic ra và tránh xa anh : Đừng!!!!!
Vic ko hiểu làm sao nó lại hốt hoảng như thế : Sao vậy?Tôi có làm gì đâu??
Nó hoàng hồn lại : Xin...xin lỗi anh!!!Tôi.....cần phải nghĩ ngơi , gặp anh sau !!! - rồi nó đóng sập cửa lại
Vic một lần nữa ko hiểu vì sao Ariel hốt hoảng khi anh chạm vào nó : Mình đã làm gì đâu????
6 người còn lại : Chun , Ella , Jiro , Hebe , Calvin và Rainie đang đi và nói chuyện
Rainie : Công chúa àh!!Xin lỗi em ko đi với cô được!!!Em đi chơi với Calvin nhen!!! - bà này ko hầu công chúa dám bỏ đi chơi, rồi cô nàng lôi Calvin đi mặt cho anh chàng la lói om sòm
Calvin : cô bé lôi tôi đi đâu vậy???Nè!!nè!!!
4 người còn lại trơ mắt ra nhìn
Hebe lúc này tranh thủ thời cơ , cô nàng liền chộp lấy tay Jiro : Nè!!! sói lông vàng , hôm nay trời đẹp anh và tôi cũng đi chơi hen!
Jiro : tôi thân với cô lắm sao , sao lại nắm tay tôi!!! - kéo kéo cái tay ra nhưng ko được vì Hebe nắm quá chặt
Ella : ko phải cô nói là dẫn tôi đi vườn thượng uyển gì đó àh???
Hebe : Kiu Chun dẫn đi kìa!!!
Chun : Cái gì?Tôi....
Hebe : Vậy nhen!!Bái bai!!! - cười hí hửng và lôi chàng sói đi
Jiro : Wey!!Đừng có kéo , tôi biết đi mà!!!
Ella , Chun : Ê!!!Ê!!!! - đồng thanh kêu
Hai người 4 mắt nhìn nhau , chàng ngượng ngùng nàng đỏ mặt nhưng bà Ella cũng đâu có vừa con gái mà
Ella : Chun àh!! Anh dẫn em đi chơi ha!!!
Chun há hóc mồm : Hả???? - rồi bị lôi đi lun
...............................................................
bạn đang đọc truyện tại topkute.net chúc các bạn vui vẻ
....................................................................
Chap 15
Vườn Thượng Uyển
Ella : Wow!!! Đầy là vườn thượng uyển à?Thật là đẹp!!! - ngó tới ngó lui , ngó luôn trên trời " Chun àh!! Anh nhìn kìa , hoa thật làđẹp!!! " - tay chỉ về phía vườn hoa , nhưng quay lại thì Chun đã ngồi phịch xuống ghế với cái mặt khó chịu
Chun : bộ cô chưa từng ngắm hoa àh? làm gì mà vui đến thế?
Ella thì thầm " Người ta vui vì đi chơi với anh mà?Sao anh lúc nào cũng lạnh lùng với tôi thế? " - nét mặt hiện lên sự thất vọng , rồi cô đến chỗ Chun và ngồi kế bên anh và nói
_ Tôi biết anh ko thích tôi!!! Nhưng ko sao chỉ cần ở bên cạnh anh , được nói chuyện với anh do dù là bị anh **** tôi cũng thấy rất vui!!! - cô nhìn Chun cười một cách mãn nguyện
Chun cảm thấy bối rối và có lỗi : Tôi...tôi đâu có nói là ko thích cô , chỉ là tôi ....ko thích người ta bám lấy mình!!
Ella mừng rỡ chộp lấy tay Chun : Thật sao??Anh ko ghét tôi!!! - cặp mắt long lanh
Chun vội vàng giựt tay ra : Ko!!!
Ella cười nghịch ngợm : Xin lỗi!!!Tại tôi mừng quá!
Chun : tôi và cô biết nhau chỉ thời gian ngắn , tôi ....ko hiểu sao cô lại ...thích tôi - ngượng ngùng nhìn Ella
Ella : Ko đâu!! Tôi biết anh đã từ rất lâu rồi!! - cười
Chun thắc mắc : Hả? Lâu rồi?
Ella : Anh đã từng tới Trung Quốc ko nhớ sao?
Chun : Đúng! Tôi đã tới TQ để bàn quan hệ ngoại giao nhưng tôi đã gặp cô sao? - gật gù cái đầu
Ella : Có lẽ anh ko nhớ , nhưng đối với tôi đó là một khoảnh khắc tôi ko thể nào quên được?Đó là cái lần , tôi và Rainie đã giúp con chim non cho nó trở về tổ ở trên cây
3 năm về trước , lúc đó Ella và Rainie vẫn còn là một nữ sinh trung học
Trung Quốc , tại hoàng cung
_ Công chùa àh??Cô mau leo xuống đi!
Ella : Rainie đừng lo!Sắp đươc rồi!!! - nhìn Rainie cười
_ Cô cẩn thận
Ella : Xong rồi!!! Chim con đã an toàn!!
Rainie : Cô mau xuống đi!!!
Ella : Được! - nhưng vì sơ ý cô đã ko cẩn thận để bị trượt chân và sắp rơi xuống
Rainie hốt hoảng và la toáng lên : AAAA!!!!!!!Công chúa!!! - con bé rùng mình và bịt mặt lại
Ella cũng thét lên vì sợ : AAAAAAAAAAA!!!!!!!
Ko biết từ đâu xuất hiện một người bay từ nóc nhà xuống và kịp đỡ lấy Ella , trong khoảnh khắc đó Ella cảm thấy mình được an toàn trong vòng tay của người đó
_ Cô ko sao chứ?
Ella : Ko!! - hồn bay phách lạc
_ Từ nay về sau cẩn thận nhé! - rồi buông Ella ra và bỏ đi
Rainie : Cô ko sao chứ??Làm em sợ muốn chết!!!! - khóc nức nở chạy lại ôm chằm Ella
Nhưng Ella thì mãi mê ngắm hoàng tử vừa cứu công chúa : Anh ấy thật là võ công cao cường!!!!
Trở về thực tại
Chun : Cái gì? Cô bé tóc dài mặt váy đó chính là cô sao?? - ngạc nhiên
Ella : Uhm!! - cười
Chun : nhưng....nhưng....sao bây giờ cô...cô...... - chỉ vào bộ dạng nam tính của Ella
Ella : là vì anh!
Chun : Tôi??? - trố mắt ngớ ra
Ella : sau lần đó , tôi đã gặp lại anh ở tại một bữa tiệc , là lần anh và cha của tôi nói chuyện với nhau lúc đó tôi mới biết anh được đức vua xứ Đài đến để bàn quan hệ ngoại giao với cha của tôi , tôi đã đến chào hỏi anh nhưng........
Nhớ lại
Ella : Chào anh, anh còn nhớ chứ hôm bữa anh đã cứu tôi ...... - vui vẻ nhìn anh chàng đó
Anh chàng đó đáp lại một bộ mặt lạnh lùng và tỏ vẽ ngạo mạng
_ Cô là ai???
Ella ngây ngô : anh ko nhớ sao , hôm bữa anh đã......
_ Xin lỗii!Tôi ko biết cô!!!
Ella : Ơ ....nhưng.......
_ Còn nữa , cô để tóc dài mặc váy chẳng hợp với cô tí nào , trông nó xấu tệ!
Ella đứng trơ ko nói được câu nào và chỉ biết nhìn anh chàng đó bỏ đi
Chun : Tôi đã nói như thế sao?
Ella : Uhm! Chính vì câu noí của anh , tôi đã cắt tóc ngắn , thay đổi quần áo , thay đổi cách nói chuyện bất chấp sự phản đối của mọi người! - vẫn nở nụ cười trên môi nhìn Chun
Chun : sao cô lại làm vậy? Đáng sao?
Ella : Đáng chứ! Tôi luôn mong có ngày được gặp lại anh , đến khi nghe nói hoàng thượng xứ Đài tuyển chọn hoàng phi nên tôi mới có cơ hội để đến đây
Chun : Cô đúng là ngốc !!!Nhưng mà nhắc mới nhớ ngày mai các cô sẽ tranh tài thi tuyển hậu , cô tốt nhất đừng nghĩ nhiều lo mà chuẩn bị đi!
Ella há hốc mồm mặt nhăn như trái khổ qua : Cái......cái.....gì??? Ngày mai? sao mau vậy?
Chun : Mau gì? Cô đâu phải đến đây chơi , cô quên cô đến đây là vì thi tuyển hậu hay sao?
Ella : nhưng.....nhưng...anh biết tôi đến đây ko phải vì......
Chun đột nhiên đứng dậy : Tôi ko biết cái đó là do cô!!! - rồi anh quay lưng bỏ đi mặt cho Ella ngồi đó chau mày nhưng Ella ko biết rằng khi Chun quay đi , anh đã để lộ sự ngượng ngùng và đỏ mặt của mình cộng với những gì mà anh đã gây ra cho cô vào 3 năm trước và một lời thật lòng trong tim anh " Xin lỗi Ella !!! Chỉ vì một câu nói mà cô thay đổi cả chính bản thân mình , tôi thấy mình ko xứng đang cho cô làm vậy?Có lẽ tình cảm này của cô tôi ko thể đáp lại nhưng tôi sẽ dùng những gì mình đang có để bảo vệ cô khi ở trong cái hoàng cung này! " ...