Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Wap đọc truyện hay
» »
Tìm kiếm » Tệp tin (0)

Tuy nhiên. Khithấy Đường Thi bỗng nhiên tình cảm một cách không đỡ được như vậy thì Quang Anh có đưa tay lên miệng che giấu cảm xúc buồn nôn lại. Sau đó mới vòng tay qua vai của Đường thi và khẽ kéo người cô lại.
Trông họ lúc này thì ai dám bảo họ không phải là một đôi vợ chồng son cơ chứ? Đương nhiên đây gọi là "hào nhoáng bề ngoài, thối rữa bên trong".

Sau khi đến nơi, họ tới một khách sạn đạt tiêu chuẩn rất nhiều sao. Đường Thi đi đường dài thì không khỏi mệt mỏi. Vừa vào đến phòng cô đã chạy đến và nằm vật ra chiếc giường. Ở đây, chăn gối đều có mùi thơm của cỏ, tạo cảm gác khoan khoái và rất dễ chịu.
Quang Anh nhìn Đường thi như vậy là chỉ muốn dùng chân đá cô ta ra bên ngoài rồi đóng cửa lại. Đây không phải nhà cô ta, cô ta cũng không thể làm vận động viên chơi trò X - game mạo hiểm được. Nhưng tất nhiên cái ý tưởng đấy nên gác lại một bên. Đợi khi cái ý đồ của anh hoàn thành, anh nhất định sẽ đá cô ta ra khỏi nhà, chứ không phải là ra khỏi phòng nữa. Thế là Quang Anh lấy lại nụ cười trên môi và đi đến cạnh giường, đon đả nói:
- Vợ à! Để anh xoa đầu cho vợ nhé? Có phải là vợ mệt rồi không?
Đường Thi đang nằm tí nữa thì lộn cổ xuống. May sao cái giường này rất rộng, cô chỉ lăn có một phát thôi và người cô vẫn ở trên giường. Nghe Quang Anh nói vậy Đường Thi rất hí hửng. Xem ra Quang Anh sắp cắn câu thật rồi. Đường Thi chớp chớp đôi mắt nói nhẹ nhàng không kém:
- Vâng!.
Quang Anh đưa tay đến vùng thái dương của Đường Thi. Lúc đầu anh làm vẻ xoa bóp rất điệu nghệ. Về sau anh không thể chịu nổi cái bản mặt của Đường Thi nữa, thế là bàn tay vô thức ấn mạnh một cái khiến cô ta la toáng lên. Quang Anh tuy trong bụng thấy rất hả hê, nhưng bên ngoài vẫn làm ra vẻ có lỗi:
- Ấy chết! Anh lỡ tay. Xin lỗi em! Có đau không?
Đường Thi đau muốn chết nhưng vẫn phải nở nụ cười. Cười mà mếu xẹo cả mồm đi. Rất giống cái kiểu bị trúng một làn gió độc:
- Không sao, không sao.
Thực ra trong bụng Đường Thi đang nghĩ. Nhất định cô sẽ trả món nợ này. Cứ đợi đấy.

Khi ăn cơm. Hai người nhìn những món ngon vật lạ bày ra trước mắt mà không khỏi nuốt nước miếng ừng ực. Chả là thế nay, họ đã đi chơi cả ngày, ăn chơi chác tác cứ phải gọi là thành công hết biết. Thế cho nên năng lượng và nội công bị hao hụt dữ dội.
Đường Thi đã định gắp miếng thịt dê nướng thơm phức thì đã bị đũa của Quang Anh gẩy ra. Cô ngẩng đầu lên định cho anh ta đôi đũa vào mồm thì anh ta đã nói:
- Em không nên ăn những miếng thịt nướng này. SẼ có nguy cơ bị bệnh ung thư. Để anh ăn cho, đây - vừa nói Quang anh vừa đấy đĩa rau xào về phía Đường Thi - Em nên ăn thứ này, rất có lợi cho việc giảm cân và sức khỏe của em.

Đường Thi trố mắt ra nhìn. Cô không hiểu Quang Anh hôm nay ăn phải cái gì nữa. Nghĩ ngợi hồi lâu, cuối cùng cô kéo đĩa rau xào về phía mình, tiện thể kéo thêm những đĩa thức ăn khác nữa. Để lại cho Quang anh chơ chọi một đĩa thịt dê nướng. Rồi Đường Thi mỉm cười nói ngọt ngào:
- Anh thật là một người chồng mẫu mực. Vậy anh ăn hết đĩa đấy đi nhé.
Quang Anh đau khổ nhìn bữa ăn của mình đang rơi vào tay Đường Thi thì không khỏi xót xa. Thế là anh đành "buông" đĩa thịt dê ra rồi làm điệu bộ cười cợt:
- Anh nghĩ lại rồi. Sống chết có số. Vợ chồng mình cùng ăn. Nếu chết thì sẽ chết cùng nhau.
Đường Thi nhún vai chấp nhận. Thế là bữa ăn diễn ra tốt đẹp với sự nhún nhường từ hai bên. Tất nhiên, khi ăn, họ cũng rất quyết liệt, bằng chứng là họ đã gẩy đũa với nhau gãy đến 3 đôi đũa và nhận lấy ánh mắt không hài lòng từ phía bồi bàn.

Buổi tối. Nghe nói ở khách sạn này có rất nhiều hoạt động để du khách có dịp hiểu biết thêm về vùng này. Đường Thi tất nhiên là sẽ hứng thú với mấy vụ tụ tập nên đã lục hết đống quần áo mà mình khuân theo. Cuối cùng cô cũng lấy ra được một chiếc boho lòe loẹt, toàn hoa là hoa. Tất nhiên, với phom người của Đường Thi, khi mặc vào thì nó sẽ rất đẹp. Cộng với đó, khuôn ngực đầy đặn của cô rất hợp với những chiếc váy dây cổ hở hang kiểu này.
Quang Anh thì không hứng thú mấy, nhưng để chiều lòng cô ta, anh cũng phải thay một chiếc quần bò và một chiếc áo phông nhìn rất trẻ trung và năng động.
Khi nhìn thấy Đường Thi bước ra với bộ váy quyến rũ này, Quang Anh công nhận là anh lại một lần nữa bị cô ta hút hồn. Nhưng có lẽ lần này anh sẽ phòng thủ kĩ lưỡng hơn. Bằng cách là: Giả vờ có điện thoại và chạy ra ngoài nghe.
Quang Anh và Đường Thi đi nghỉ tuần trăng mật đúng vào ngày lễ hội nên không khí ở đây rất nào nhiệt. Hình như hôm nay có tổ chức lễ hội gì gì đó mà cả hai người đều không nhớ tên. Thật chịu thua với cái trí nhớ của hai người, họ đã hỏi đi hỏi lại những du khách đi ngang qua mình, rồi lẩm bẩm đọc thuộc và nhớ trong vòng 5 phút.
Vừa lúc ấy, một cô gái xinh đẹp, nhìn rất thanh lịch đi qua, Quang Anh không khỏi với mắt nhìn theo rồi chép miệng. Nếu anh không phải đi cùng cô ta thì chắc chắn đứng trước mặt anh đã có hàng tá con gái đẹp vây quanh rồi. Cuộc đời thật là éo le.
- Sao thế? Cô ta cũng đâu có xinh bằng em.
Đường thi biết Quang Anh đang tiếc nuối điềugì nên mới nói vậy. Đúng là cô đã nghĩ cái cô nàng vừa nãy chẳng có gì đáng để cô phải chú ý. Rõ ràng lòng đen và lòng trắng của Quang Anh hòa làm một rồi.
Quang Anh nghe vợ mình nói thế thì chỉ muốn chạy ngay ra một chỗ kín đáo và chửi thề. Sao trên đời lại có những con người đáng thương như thế này kia chứ? Cô ta luôn luôn ảo tưởng về bản thân mình như thế sao? Nhưng tất nhiên là Quang anh sẽ tươi cười mà nói:
- Đúng đúng, vợ anh là đẹp nhất.
Đường thi nghe câu nói này thì cứ ngỡ mình đã bị tâng lên tận đỉnh Olimpia gặp nữ thần Venus rồi. Nhưng cô chỉ khẽ hắng giọng:
- Đừng cho em đi tàu bay giấy nữa.
- Anh nói thật mà.
Khi nói xong câu này thì lại đến lượt Đường Thi muốn đá Quang anh. Có một anh chàng nhìn rất đẹp trai và phong lưu ngang nhiên đi qua trước mặt cô. Chỉ hận một nỗi là bên cạnh cô đang có một đống thịt biết đi. Đường Thi chỉ biết nhìn theo với anh mắt long lanh và trái tim vẫy gọi.
Quang Anh thấy thế vội nói hờ hững:
- Nếu không nhầm thì chiếc quần anh ta đang mặc là hàng second - hand.
Đường thi bĩu môi:
- Anh ta mà mắc đồ Second - hand thì anh cũng mặc hàng chợ đêm.
QuangAnh nghiến răng nói:
- Cái gì?
Đường thi chợt nhớ ra cái kế hoạch của mình nên vội chữa đám cháy đang bùng nổ:
- À không. Em thấy anh nói rất đúng.
Rồi hai người mỗi người mỗi hướng, nhưng cả hai cùng có chung một hành động. Đó là bĩu môi. Một người thì: Đến bao giờ mình mới thoát khỏi anh ta? Còn người kia thì: Chúa ơi! hãy cứu lấy đứa con tội nghiệp của người
Chương 11- Bước tiến mới.


Hai người đi chơi quên đường về. Khi đến cửa phòng Đường Thi vỗ vỗ vai Quang Anh nói:

- Mở cửa kìa anh yêu!.

Quang anh quay ra nhăn mặt:

- Em cầm chìa khóa cơ mà?

- Anh buồn cười nhỉ? Em mặc boho thế này thì em cất vào ngực à?

Quang anh lục thử túi quần thì không có, túi áo thì lại càng không vì chẳng có cái túi áo nào cả. Cuối cùng anh đành nói miễn cưỡng:

- Hình như anh làm mất chìa khóa rồi.

Đường thi nhảy tưng tưng lên. Vũ điệu này đến cô còn không hiểu nổi. nhưng khi nghe Quang anh nói xong câu này thì cô không nhảy không được.

- Ôi! anh bao nhiêu tuổi mà đã lú lẫn thế kia?
...
Cảm nhận về bài viết
↑↑ Cùng chuyên mục
» Trái Đất Tròn Và Ngày Gặp Lại Không Nước Mắt
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Yêu Đi Để Còn Chia Tay Full
» Hoàng Hậu Lọ Lem Full
» Thằng Người Gỗ Full
1234567»
Bài viết ngẫu nhiên
» Con Trai Tỉnh Lẻ Say Gái Thành Phố Full
» Sống chung với 5 anh chàng hot boy Full
» Truyện Teen - Lớp Học Siêu Quậy
» Truyện Teen - Anh Có Sợ Em Không
Tags:
Kho ứng dụng Android,Tải game haywap tải game
U-ONC-STAT
Xoá Quảng Cáo